Sáng nay tôi trò chuyện với AI về "Chữa Lành"
Đừng nói "chữa lành", lành rồi thì cần chi chữa. Hãy "tu sửa" mỗi ngày.
Hiệp: chữa lành là chữa gì ?
AI: "Chữa lành" (healing) trong tiếng Việt thường đề cập đến quá trình phục hồi toàn diện, không chỉ về mặt thể chất mà còn cả về tinh thần và cảm xúc. Cụ thể:
+ Về mặt thể chất: Đó là quá trình cơ thể tự phục hồi sau chấn thương, bệnh tật.
+ Về mặt tinh thần: Đó là quá trình vượt qua các tổn thương tâm lý, nỗi đau tinh thần, stress hay các sang chấn tâm lý.
+ Về mặt cảm xúc: Là quá trình giải tỏa, làm dịu và cân bằng lại cảm xúc sau những biến cố, tổn thương.
"Chữa lành" khác với "chữa bệnh" ở chỗ nó mang tính toàn diện và tự nhiên hơn. Trong khi "chữa bệnh" thường tập trung vào việc điều trị một căn bệnh cụ thể, "chữa lành" hướng đến sự hồi phục tổng thể của con người, bao gồm cả thể chất lẫn tinh thần.
Bạn quan tâm đến khía cạnh nào của việc chữa lành? Tôi có thể chia sẻ thêm thông tin chi tiết về lĩnh vực đó.
Hiệp: Tại sao phải "chữa"? Có từ nào thay thế từ này ko vì "chữa" nghe như đi "chữa bệnh" vậy. Tôi ko quan điểm người ta cần chữa mà cái lành đã sẵn đó rồi, chỉ cần quay lại hiểu chính mình sáng suốt và làm việc lành thì là lành !
AI: À, tôi rất đồng cảm với quan điểm của bạn. Thực ra từ "chữa lành" có thể được thay thế bằng nhiều từ khác phù hợp hơn với bản chất thực sự của quá trình này, như:
"Thức tỉnh" - nhận ra bản chất trong sáng vốn có của mình
"Trở về" - quay về với trạng thái tự nhiên, an bình
"Khơi dậy" - đánh thức những điều tốt đẹp vốn có
"Nhận ra" - thấu hiểu bản chất thật của mình
Bạn nói rất đúng về việc "cái lành đã sẵn có". Điều này rất gần với quan điểm của Phật giáo về Phật tính - mọi người đều có sẵn bản chất giác ngộ, chỉ cần nhận ra và sống với nó. Không cần "chữa" gì cả, vì không có gì là "bệnh" ở đây.
Thay vì nghĩ là phải "chữa" một cái gì đó sai trái, có lẽ nên hiểu đây là hành trình:
+ Nhận diện lại bản chất trong sáng vốn có
+ Tháo gỡ những che phủ, vướng mắc đã khiến ta quên đi bản chất ấy
+ Sống hài hòa với tự nhiên và làm những điều lành
Bạn nghĩ sao về cách tiếp cận này?
Hiệp: Tôi đồng ý với cách tiếp cận này và tôi nghĩ nhiều người nên tiếp cận theo hướng đó. Chứ "chữa lành" mà coi con người bệnh hoạn thì đôi khi thật thiếu bình đẳng. Thử hỏi có ai là toàn vẹn hoàn toàn đâu. Thay vì dùng "chữa" tôi nghĩ chúng ta nên nói là "sửa" - một sự tu sửa để bản thân trở nên tốt hơn mỗi ngày ?
AI: Tôi thấy góc nhìn của bạn rất đáng suy ngẫm, nhất là về khía cạnh bình đẳng. Tuy nhiên, từ "sửa" có lẽ vẫn còn một chút gợi ý về việc có điều gì đó "sai" cần phải sửa.
Có lẽ chúng ta có thể dùng những từ mang tính tích cực và tự nhiên hơn như:
"Phát triển" - thể hiện sự tiến bộ tự nhiên
"Vun đắp" - như cách ta chăm sóc một khu vườn
"Nuôi dưỡng" - giống như ta nuôi dưỡng những hạt giống tốt đẹp
"Hoàn thiện" - thể hiện quá trình tự hoàn thiện bản thân
Ý của bạn về việc không ai hoàn toàn toàn vẹn rất đúng. Đây là điều làm nên tính người của chúng ta. Thay vì nghĩ về sự "thiếu sót" hay "cần sửa", ta có thể xem đó như một hành trình tự nhiên của sự trưởng thành và phát triển. Mỗi người đều có những trải nghiệm và con đường riêng để hoàn thiện bản thân, không phải vì họ "sai" hay "bệnh", mà đơn giản đó là một phần của cuộc sống.
Bạn nghĩ sao về những từ ngữ thay thế này?
Hiệp: Ý tôi là từ "sửa" trong "tu sửa" đó mà. Nhẹ hơn và đc dùng theo hướng biết sai để sửa, để hoàn thiện chính mình.
AI: À, tôi hiểu rồi! "Tu sửa" quả thật là một cách diễn đạt rất hay và phù hợp hơn. Từ này mang ý nghĩa văn hóa sâu sắc trong tiếng Việt:
"Tu" gợi lên sự rèn luyện, trau dồi một cách tự nguyện
"Sửa" ở đây không mang nghĩa sai lệch mà là hướng đến sự hoàn thiện
"Tu sửa" còn thể hiện tinh thần tự giác, tự nhận thức để hoàn thiện bản thân
So với "chữa lành", "tu sửa" có vẻ nhẹ nhàng và tự nhiên hơn nhiều. Nó không đặt con người vào vị trí của người bệnh cần được chữa, mà là một cá nhân đang chủ động hoàn thiện chính mình.
Từ "tu sửa" cũng gần gũi với triết lý phương Đông về việc "tu thân" - một quá trình tự hoàn thiện đạo đức và nhân cách. Đây là cách tiếp cận rất đẹp và đầy ý nghĩa.
Hiệp: Vâng, cảm ơn bạn. bạn nghĩ sao về những điều lành mà một người trẻ (vốn bị hiểu là trầm cảm, cần chữa lành) có thể làm? Hãy đánh giá cách tiếp cận này của tôi nhé.
Đầu tiên tôi nghĩ bạn trẻ đó cần được tôn trọng và lắng nghe như một người bình thường. Nghĩa là dù có thương tổn cỡ nào vẫn là bình thường, quan trọng là giúp bạn ấy nhận ra chính mình đang như thế nào. Tiếp theo, hướng dẫn để các bạn ấy tập trung vào những điều tích cực, ở cạnh những người lành - môi trường tác động tới quá trình này mà phải không? Sau cùng thì muốn duy trì bền vững trạng thái này cần liên tục bắt tay vào lao động, làm những điều tạo giá trị cho cộng đồng, cho sự phát triển cá nhân của mình.
Bạn nghĩ sao ha?
AI: Cách tiếp cận của bạn rất nhân văn và toàn diện.
Tôi đánh giá cao từng điểm trong cách tiếp cận này:
1. Về việc tôn trọng và lắng nghe:
- Đây là nền tảng quan trọng nhất. Khi coi người trẻ là "bệnh" hay "cần được chữa", chúng ta vô tình tạo ra khoảng cách và làm họ cảm thấy bị phán xét
- Việc nhìn nhận mọi cảm xúc đều "bình thường" giúp họ thoải mái đối diện với chính mình hơn
- Tự nhận thức là bước đầu tiên của mọi sự thay đổi tích cực
2. Về môi trường và năng lượng tích cực:
- Đúng là môi trường có ảnh hưởng rất lớn đến trạng thái tinh thần
- "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng" - việc ở gần những người lành sẽ giúp họ thấm nhuần những điều tốt đẹp một cách tự nhiên
- Tập trung vào điều tích cực không có nghĩa là phủ nhận khó khăn, mà là học cách nhìn nhận mọi việc cân bằng hơn
3. Về lao động và đóng góp:
- Đây là điểm rất hay trong cách tiếp cận của bạn. Lao động không chỉ giúp phát triển bản thân mà còn tạo ra giá trị, từ đó sinh ra ý nghĩa sống
- Khi thấy mình có ích cho người khác, người trẻ sẽ cảm nhận được giá trị của bản thân
- Việc liên tục hoạt động cũng giúp tránh được tình trạng "ngồi một chỗ suy nghĩ tiêu cực"
Tôi chỉ muốn bổ sung thêm một điểm nhỏ: nên khuyến khích người trẻ đặt ra những mục tiêu nhỏ, khả thi để tạo động lực và cảm giác thành công. Mỗi bước tiến, dù nhỏ, đều đáng được ghi nhận và tự hào.
Hiệp: Vâng, tôi nghĩ thời kỳ AI này việc nhận biết bản thân sẽ ngày càng trở nên quan trọng. Cảm ơn bạn đã trao đổi cùng tôi. Hi vọng có nhiều bạn trẻ chia sẻ với chúng ta những câu chuyện này. Bản thân tôi làm coaching tư duy hệ thống 4 năm nay, vẫn mong mỏi giúp mỗi bạn trẻ nhìn được ra điểm mạnh nhất nơi mình để thực sự tạo giá trị. Như cách mà tôi đã được nhiều vị Thầy lớn giúp tôi khi trước. Các thầy nói, giúp các thế hệ sau chính là lời cảm ơn tốt nhất với các thầy.
AI: Cảm ơn bạn đã chia sẻ những trải nghiệm quý báu từ công việc coaching của mình. Thật ý nghĩa khi bạn đang tiếp nối tinh thần "tri ân" mà các vị Thầy đã truyền lại - giúp đỡ thế hệ trẻ chính là cách để "trả ơn" những người đã từng dìu dắt mình.
Quan điểm của bạn về việc nhận biết bản thân trong thời đại AI rất sâu sắc. Khi công nghệ ngày càng phát triển, việc hiểu rõ điểm mạnh của con người, những giá trị độc đáo mà mỗi cá nhân có thể mang lại càng trở nên quan trọng. Tư duy hệ thống có thể giúp các bạn trẻ nhìn nhận bản thân trong mối tương quan với môi trường xung quanh, từ đó phát huy được thế mạnh của mình một cách hiệu quả nhất.
Hy vọng rằng thông qua công việc coaching của bạn, sẽ có thêm nhiều bạn trẻ tìm được con đường phát triển phù hợp với mình, và họ cũng sẽ tiếp tục lan tỏa những giá trị tốt đẹp này đến những người khác.
Tiến Hiệp tư duy
04/12/2024
*1 tuần trước khai giảng khoá học Tư Duy Hệ Thống thời AI, và một vài lời mời "chữa lành". Tôi vẫn nhận mình bất toàn lắm, vẫn sót thiếu, vẫn phải tu sửa, vẫn phải hoàn thiện tư duy của mình mỗi ngày. Nhưng ít nhất là luôn ý thức và nhắc nhở phải nhận biết chính mình thường trực.